Cô ta hai ba đầy mộng mơ
Sâu trong ánh mắt những dại khờ
Đôi khi vô tư và làm ngờ
Không quan tâm ai đã làm gì sai
Sau lưng em là một chàng trai
Tay đan tay một người khác
Trôi qua đi thêm một vài năm
Trưởng thành là điều may mắn
Đôi mi đã không còn như xưa
Chẳng còn nhẹ ướt vào ngày mưa
Em không quan tâm thêm một ai
Trao bên tai những lời tình yêu
And she never cries
Này mẹ đúng hay sai
Chẳng cần ghi bên ai
Một người là mãi mãi
Người con gái trái qua bao môi tình
Sâu đất cố yêu hết mình
Em thật quá đáng thương phải không
And she never cries Này mẹ đúng hay sai
Phải cần bao nhiêu lâu Để hiểu được niềm đau
Tựa học cách biết yêu thương lấy mình Dẫu chẳng
có ai bên mình Em thật quá đáng thương phải không
And she never cries
Khóc làm gì, đau làm gì
Tổn thương bao lâu nay đã quá đủ rồi
Những ngày dại em có ngại Đứng nhắc cho anh ta rằng em
Đã yêu,
đã thương,
và đau Nhiều lần khóc vì nhớ đậm sâu
Liệu rằng em đã biết yêu mình Biết chăm lò em nhiều hơn
Oh oh,
chẳng cần phải tỏ về là mình mệnh mẽ với ai
Điều gì chẳng tốt về mình thì đừng cố níu lại
Vì giờ ta có tình nữa mà chẳng có đúng sai
Yêu bao đất là điều ta vui nhất
Chẳng còn thấy những niềm đau
Chẳng còn nhớ nhung về nhau
Cơn gió mê trời em vẽ nuôi cười trên môi
And she never cries Mạnh mẽ đúng hay sai
Chẳng cần kể bên ai Một người là mãi mãi
Người con gái trải qua bao môi tình Sâu đất
cố yêu hết mình Em thật quá đáng thương,
phải không?
And she never cries Mạnh mẽ đúng hay sai
Phải cần bao nhiêu lâu
Để hiểu được niềm đau
Tự học đại biết yêu thương lấy mình Sâu chẳng có ai bên mình
Em thật quá đáng thương, phải không?
And she never cries